Mưa vẫn rơi … Tiếng mưa tí tách trải đều trên đường một cách lặng lẽ. Tiếng nước rơi xuống mái tôn kêu lộp cộp. Trong đêm khuya, tiếng mưa dường như được tăng thêm lên, phá vỡ sự yên tĩnh. Mưa đang khóc. Quá nhiều giọt nước mắt phải không mưa?. Tiếng sấm chớp thỉnh thoảng lại vang lên, xé tan màn đêm đen. Sấm, chớp sáng lên rồi vụt tắt. Đủ để nhìn mọi thứ rõ hơn chút rồi lại quay về với màn đêm. Mưa khóc, sấm chớp oán than. Phải chăng nếu mặt trời chói chang cho sức sống căng tràn, mặt trăng huyền ảo cho cuộc sống bình yên, tĩnh lặng thì mưa lại mang đển cho người ta cảm giác buồn. Cảm giác xót thương cùng mưa …
Ra ngoài cửa, nhìn trong đêm tối nghe tiếng mưa … Buồn quá, Khóc!
Nước mưa trong lắm. Không màu, không mùi, không vị. Tinh khiết. …
Nước mắt cũng trong lắm. Không màu, không mùi, nhưng nó lại có vị mằn mặn.
Mưa làm cho người ta cảm giác buồn. Một cảm giác gì đó … khó tả
Khóc lại làm cho người ta vơi đi nỗi buồn. Khóc xót thương, khóc …
Có giọt lệ nào vui, có giọt lệ nào buồn ?
Phải chăng mưa thật nhiều vì mưa muốn khóc, khóc để vơi đi nỗi buồn. Nước mắt mưa quá nhiều …, tinh khiết !. Trong lòng mưa cũng vậy phải không!?
Nước mắt vẫn rơi cùng mưa. Nước mắt không thể nhiều như mưa kia. Nó mằn mặn, Nước mắt rơi âu yếm trải dài trên má, môi. Nước mắt nghẹn ngào. Nước mắt cũng buồn.
Nhưng mưa và nước mắt có buồn như nhau ?.
Mưa buồn, mưa khóc nhưng mưa luôn có bạn. Mây và gió luôn luôn bên cạnh mưa. Thỉnh thoảng sấm và chớp cũng ghé thăm an ủi. Mưa chỉ buồn trong chốc lát !. Kí ức gợi lại khiến mưa buồn nhưng rồi cũng qua đi.
Nước mắt buồn, nước mắt rơi. Nước mắt có ai ? .
Mưa khóc, mưa hờn dỗi. Vì sao vậy mưa?
Mưa là nỗi buồn của mây. Mưa ghét mây, muốn rời xa mây.
Mây ác lắm. Mây có thể không cần mưa. Nhưng mưa lại cần mây rất nhiều. Mưa muốn được ở cùng mây mãi mãi.
Nhưng một ngày kia, mưa thấy mình như là gánh nặng của mây. Sợ mây vì mình mà không sẽ khổ. Mưa không biết làm cách nào, mưa chỉ biết khóc khóc. Và mưa quyết định rời xa mây. Mây nhận ra, mưa là cuộc sống của mây. Mây buồn, nhớ mưa. Trong phút chốc mây cũng tan biến. VÌ MƯA LÀ CUỘC SỐNG CỦA MÂY !.
Nhưng nước mắt của mưa rơi xuống thành những mảnh linh hồn mưa. Tình yêu của mưa vẫn như thế. Không có gì thay đổi. … . Mưa làm sao để quay lại với mây ?.
Một mai, tình yêu của mây quá lớn. Những mảnh linh hồn của mưa bay lên tìm mây …
Nước mắt là nỗi buồn trong trái tim. Nhưng ai sẽ là “ mây” trong trái tim đây … ?
Nước mắt cay đắng nhận ra rằng mình khác mưa. Mình không thể tìm được người mình yêu. Nên nước mắt mặn chát …
Ở đâu đây, vẫn tiếng mưa, vẫn giọt nước rơi …
Bao giờ mưa hết khóc. Nước mắt hết rơi !?