Springflavor.9forum.biz
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Hát vang rằng em iu anh
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Tiếng Hát Con Tàu

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
spring_flavor
Admin
Admin
spring_flavor


Nữ
Tổng số bài gửi : 367
Age : 33
Registration date : 04/01/2009

Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitimeSat Jan 10, 2009 3:18 pm

Phân tích tác phẩm Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên


Chế Lan Viên là nhà thơ lãng mạn nổi tiếng trước Cách mạng tháng Tám với tập thơ “Điêu tàn”. Đi theo cách mạng rồi đi kháng chiến chống Pháp, Chế Lan Viên gần như im lặng. Hoà bình lập lại (1954), ông mới có thơ hay. Bài thơ “Tiếng hát con tàu” rút trong tập thơ “Ánh sáng và phù sa” (1960) là một bài thơ thời sự đáp lại lời kêu gọi của Tổ quốc đi khai hoang Tây Bắc. Viết về một nhiệm vụ lịch sử nhưng nhà thơ không thể hiện một cách chung chung mà viết với một xúc cảm chân thành và cuồng nhiệt. Một vùng đất tươi đẹp và anh hùng của Tổ quốc hiện lên thành hình tượng thơ lấp lánh ánh sáng của trí tuệ. Tâm hồn của thi sĩ đã hoá thành con tàu mộng tưởng, trở về với nhân dân mà cũng là trở về với chính lòng mình.


1 Yêu em từ thuở trong nôi
Em nằm em khóc, anh ngồi anh ru (ca dao)
2 Cầm vàng mà lội qua sông
Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng (ca dao)

Chế Lan Viên mở đầu bài thơ bằng lối tự vẫn bộc lộ sự trăn trở của nhà thơ trước một nhiệm vụ trọng đại của đất nước:
“Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc
Khi lòng ta đã hoá những con tàu
Khi Tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu”

Chế Lan Viên nhạy bén với những nhiệm vụ chính trị của Đảng và của dân tộc. Tác giả đã chuyển nhiệm vụ chung (khai hoang Tây Bắc) thành nhiệm vụ riêng của từng con người, sâu hơn nữa là nhiệm vụ của “tâm hồn ta”.

“Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu?”

Đây là con tàu của mộng tưởng (chưa hề có đường tàu lên Tây Bắc), biểu tượng này thích hợp với hình ảnh ra đi, gợi những ước mơ lãng mạn:

“Anh có nghe gió ngàn đang rú gọi
Ngoài cửa ô, tàu đói những vành trăng”

Tác giả còn thôi thúc người ra đi khai hoang Tây Bắc chẳng những vì Tây Bắc mà còn vì mở lối nhở hẹp của đời sống, mở lối cho sáng tạo, cho thơ:

“Đất nước mênh mông, đời anh nhỏ hẹp
Tàu gọi anh đi, sao chửa ra đi?
Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng khép
Tâm hồn anh chờ gặp anh trên kia”.

Nhà thơ đã biến cuộc ra đi thành cuộc trở về. Trở về “nơi máu rỏ tâm hồn ta thấm đất”. Và tha thiết hơn nữa “cho con về gặp lại Mẹ yêu thương”. Và thiêng liêng hơn nữa:

“Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ
Cỏ đón giêng hai, chim én gặp mùa
Như đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữa
Chiếc nôi ngưnừg bỗng gặp cánh tay đưa”

Những so sánh bất ngờ, những chi tiết bất chợt khiến cho dòng suy nghĩ không khô khan mà lung linh, biến hoá.

Nhà thơ hồi tưởng lại những kỉ niệm sâu sắc trong kháng chiến với nhân dân Tây Bắc. Những kỉ niệm hiện lên như một cuộn phim. Hình ảnh của nhân dân được nhà thơ gọi một cách thân thiết, ruột rà. “Con nhớ anh con, người anh du kích”, “Con nhớ em con, thằng em liên lạc”, “Con nhớ mế, lửa hồng soi tóc bạc”. Qua mỗi chi tiết đầy xúc động, nhà thơ muốn nói với chúng ta nhân dân Tây Bắc anh hùng mà tình nghĩa.

Rồi Chế Lan Viên dẫn đến triết lí. Hiện thực cũng chỉ là cái cớ để cho nhà thơ triết lí:

“Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ
Nơi nao qua lòng lại chẳng yêu thương?
Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn!”

Người đọc thán phục Chế Lan Viên vì đã phát hiện ra được quy luật của tình cảm, của đời sống tâm hồn con người. Nhà thơ dẫn dắt người đọc đến triết lí bằng nhạc và bằng hình:

“Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ”

Điệp từ “nhớ” vừa diễn tả sự da diết của tình cảm, vừa tăng cường nhạc điệu cho câu thơ. Về hình hoạ, trong những câu thơ trên, nhà thơ áp sát ống kính vào từng khuôn mặt thân thương, ruột rà để biểu dương. Đến đây, nhà thơ lùi ống kính ra xa để thu hình ảnh của núi rừng Tây Bắc với những “bản sương giăng”, với những “đèo mây phủ”, hình ảnh huyền ảo của núi rừng Tây Bắc mà cũng là hình ảnh sương khói của hoài niệm. Và nhà thơ nói với lòng mình mà như tìm sự đồng cảm của mọi người:

“Nơi nao qua, lòng lại chẳng yêu thương?”

Câu thơ của Chế Lan Viên gợi nhớ mấy câu thơ của Hồng Nguyên:

“Chúng tôi đi
Mang cuộc đời lưu động
Qua nhiều nơi không nhớ hết tên làng
Đã nghĩ lại rất nhiều nhà dân chúng
Tôi nhớ bờ tre gió lộng
Làng xuôi xóm ngược mái rạ như nhau”
(Nhớ)
Nhưng Chế Lan Viên không dẫn tới tự sự mà dẫn đến triết lí:

“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn!”

Hai câu thơ được kết cấu theo lối đối (Khi ta ở - Khi ta đi) đã diễn tả hai trạng thái của tâm hồn con người và những điệp từ, điệp ngữ tạo âm hưởng cho ý thơ triết lí vốn dễ khô khan. Từ sự chiêm nghiệm của chính mình, tác giả đã phát hiện một quy luật về tình cảm có giá trị khái quát. Nhà thơ đã nói hộ cho chúng ta về sự gắn bó giữa con người với quê hương xứ sở, với những miền đất xa lạ mà chúng ta đã từng sống. Cái cụ thể là “đất” đã hoá thành cái trừu tượng là “tâm hồn”. Hai câu thơ rất là Chế Lan Viên!

Từ triết lí, nhà thơ bỗng chuyển sang diễn tả những rung động cụ thể, riêng tư. Tứ thơ chuyển lạ, nhưng không gãy đổ vì vẫn liền mạch tư duy:

“Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét
Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng
Như xuân đến chim rừng lông trở biếc
Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương.”

Khổ thơ như một rẽ ngoặt đường rừng bày ra cảnh quan mới lạ. Nhưng rồi ta vẫn nhận ra giọng điệu của Chế Lan Viên. Vẫn là từ xúc cảm, hình ảnh cụ thể dẫn đến những suy ngẫm triết luận. Lại tô đậm thêm cảm xúc riêng tư nên câu thơ trở nên xôn xao. “Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét”, những so sánh rất lạ, lấp lánh chất trí tuệ chứ không phải tình cảm thuần khiết. Xét đến cùng thì cũng không phải là nỗi niềm riêng, dù nhà thơ có nói thật tha thiết “Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng”; mà là “riêng chung” nói như Xuân Diệu. Cái lấp lánh của màu sắc “cánh kiến hoa vàng” như “chim rừng lông trở biếc” là cái lấp lánh của trí tuệ. Tác giả như phát hiện ra mỗi quan hệ khăng khít của sự vật như mùa đông với cái rét, như mùa xuân với “chim rừng lông trở biếc”. Và cái da diết của nhạc điệu, của hình ảnh, của màu sắc để sửa soạn cho một triết lí mới:

“Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương”

Mỗi người đều tự cảm nhận, thấm thía với triết lí. Và như thế là tác giả đã đạt đến chiều sâu của chủ đề “Tiếng hát con tàu”.

Rồi nhà thơ lại giục giã lên đường xây dựng quê hương Tây Bắc. Tất cả những hồi tưởng, những hoài niệm, những triết luận là để nhằm đến việc thực hiện nhiệm vụ lịch sử này:

“Đất nước gọi hay lòng ta gọi?
Tình em đang mong tình mẹ đang chờ
Tàu hãy vỗ giùm ta đôi cánh vội
Mắt ta thèm mái ngói đỏ trăm ga”

Xây dựng quê hương Tây Bắc cho “mẹ”, cho “em” thì còn ai là không tha thiết, không nhiệt tình?

Riêng đối với nhà thơ thì Tây Bắc còn là nguồn cảm hứng, nguồn sáng tạo, nguồn thơ, là giá trị tinh thần thiêng liêng nên cuộc “trở về” có ý nghĩa biết bao!

“Tây Bắc ơi, người là mẹ của hồn thơ
Mười năm chiến tranh vàng ta đau trong lửa
Nay trở về, ta lấy lại vàng ta.”
Tác giả kết thúc “Tiếng hát con tàu” bằng những ý tưởng lãng mạn thật đẹp và tình yêu nồng nàn (rộng là tình yêu cuộc sống và hẹp là yêu em):
“(…) Ai bảo con tàu không mộng tưởng?
Mỗi đêm khuya không uống một vầng trăng
Lòng ta cũng như tàu, ta cũng uống
Mặt hồng em trong suối lớn mùa xuân”

Chế Lan Viên khi tâm hồn đã đổi mới, nhà thơ nhạy cảm với những nhiệm vụ của cách mạng. Khi đất nước có nhu cầu mở mang Tây Bắc, Chế Lan Viên đã có thơ ứng chiến và đáng quý là đã có thơ hay, vượt lên trên thơ minh hoạ tầm thường. Chất trí tuệ mẫn tiệp vốn có của ông lại được bồi đắp thêm những tình cảm mới mẻ, cách mạng khiến cho “Tiếng hát con tàu” có sức hấp dẫn. Chỉ tiếc là một tài năng ngôn ngữ siêu phàm như ông mà lại lạm dụng những từ có ý nghĩa thiêng liêng, như từ “mẹ” chẳng hạn, khiến người đọc thoáng qua chút hoài nghi về cảm xúc chân thật của nhà thơ. Một thời, biết bao học sinh, sinh viên, trí thức đã mê thơ ông, say sưa với những phát hiện triết lí trong thơ ông:

“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn.”
Về Đầu Trang Go down
https://xamlap.forumvi.com
spring_flavor
Admin
Admin
spring_flavor


Nữ
Tổng số bài gửi : 367
Age : 33
Registration date : 04/01/2009

Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitimeSat Jan 10, 2009 3:21 pm

Hãy bình luận ngắn về tên bài Tiếng hát con tàu


Hình như sợ người đọc không hiểu và ngỡ ngàng khi so chiếu tên bài thơ và chính nội dung bài thơ nên Chế Lan Viên đã viết bốn dòng đề từ để giải thích tên tác phẩm. Có một phương trình rất độc đáo: Tây Bắc = Tâm hồn ta= Con tàu. Như vậy, Tiếng hát của con tàu là tiếng hát của tâm hồn ta là tiếng hát của Tây Bắc của Tổ Quốc, của những miền Đất nước đang kêu gọi người ta khai phá dựng xây, nói cách khác khi tâm hồn đã muốn cất lên tiếng hát, muốn trở về với cội nguồn, với nhân dân, khi tâm hồn đã đồng hóa với Tây Bắc với Tổ quốc thì người nghệ sĩ sẽ gặp được chính tài năng và cảm xúc của mình. Anh ta sẽ có những chuyến tàu tâm hồn chuyển bánh về phía đó dù có thể ngồi ở một nơi mà lắng nghe hết mọi cảm nhận để ca tụng nhân dân Tổ quốc.

Tiếng hát con tàu là một trong những tác phẩm thể hiện lòng yêu tổ quốc , yêu nhân dân của Chế Lan Viên _một trong những tác giả đã tìm thấy ngọn nguồn nuôi dưỡng cho hồn thơ cua mình . Nhan đề "Tiếng hát con tàu " đã thể hiện cô đọng nhất nội dung của tác phẩm . Tiếng hát con tàu đã thể sự bết ơn của tác giả với nhân dân , đất nước _ ngọn ngùn nuôi dưỡng nghệ thuật của mình . Tiếng hát con tàu là một nhan đề mang ý nghĩa biểu tượng . Sự thực , ngày đó chưa có con tàu lên Tây Bắc . Trong không khí sôi nổi khẩn trương hào hứng của công cuộc xây dựng đất nước 1958_1960 , nhà thơ đã muợn hình ảnh con tàu làm biểu tượng thể hiện khát vọng muốn được lên đường đi xa , đến mọi miền đất xa xoi của tổ quốc để hòa nhập với cuộc đời chung rộng lớn . Tiếng hát con tàu là khúc hát sôi nổi say mê của con người tràn ngập vào lí tưởng cuộc đời . Tâm hồn của nhà thơ đã hóa thân thành con tàu tâm tưởng , con tàu khát vọng hưm hở làm cuộc hành trình đến với Tây Bắc , với đất nước với nhân dân . Đó cũng chính là con tàu đi tìm về cội nguồn nuôi dương cảm hứng sáng rtao thơ ca chân chính ..........

Tiếng hát con tàu là một bài thơ hay có nhiều hình ảnh thơ đẹp.theo mình y nghĩa tên bài tiếng hát con tàu co rat nhièu y nghĩa hay.Và mọi người có thể hiểu theo nhũng ý hiểu riêng của mình.Ở đây theo ý hiểu của mình thì vào thời điêm tac giả viết bài thơ này cho có một con tàu hay một đường tàu nào lên tây bắc cả.bài thơ mang cả y nghĩa tả thực và y nghĩa biểu tượng.[/list]
Về Đầu Trang Go down
https://xamlap.forumvi.com
spring_flavor
Admin
Admin
spring_flavor


Nữ
Tổng số bài gửi : 367
Age : 33
Registration date : 04/01/2009

Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitimeSat Jan 10, 2009 3:24 pm

Dựa vào bài thơ Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên, hãy giải thích ý nghĩa của lời đề từ mở đầu tác phẩm.


Trước Cách mạng tháng Tám, Chế Lan Viên cùng Hàn Mặc Tử đã góp phần làm nên “ niềm kinh dị” (Hoài Thanh) cho làng thơ Việt Nam. Hồn thơ ấy hiện lên chìm ngập trong nỗi đau cô đơn, đau khổ muốn lẩn tránh cuộc đời.
Ai kêu ta trong vực thẳm hư vô
Ai réo gọi trong muôn sao chới với.
Suốt chặng đường thơ Điêu tàn người ta thấy Chế Lan Viên dường như chìm đắm trong thê giới siêu hình không có thực. Sau Cách mạng tháng Tám cùng với sự đổi thay của cả dân tộc, nhà thơ cũng tìm thấy cho mình một niềm vui mới, một lẽ sống mới. Sự đỏi thay trong tâm hồn người nghệ sĩ đã đem lại một sức sống cho thơ. Thơ Chế Lan Viên đã hành trình từ “thung lũng đau thương ra cánh đồng vui “, “từ chân trời của một người đến chân trời của tất cả mọi ngượ”. Bài thơ Tiếng hát con tàu in trong tập ánh sáng và phù sa (1960) là một niềm khát vọng của cuộ đời đang vỗ cánh bay lên ấy. Đây là biểu hiện về sự phấn đấu của người nghệ sĩ, luôn vượt lên những sân ga cũng nát của đời mình đến với sân ba đầy tình nghĩa nhân dân.
Từ 1960 cho đến nay vẫn chưa có đường tàu nào lên Tây Bắc. ấy thế mà Chế Lan Viên lại tưởng tượn ra con tàu lên Tây Bắc với tiếng gọi đầy trăn trở con tàu này lên Tây Bắc anh đi chăng?
Có lẽ văn chương không chỉ là sự khám phá thế giới mà còn là sự sáng tạo ra thế giới. Một thế giới tưởng tượng. Bài thơ Tiếng hát con tàu cũng nằm trong quy luật đó. Vì vậy không có gì ngạc nhiên khi nhà thơ tưởng tượng ra một con tàu lên Tây Bắc.
Nhưng bất cứ một sáng tạo nghệ thuật nào cũng đều có sơ cở của nó. Trở về những năm 60 của thế kỉ XX, đây là những năm đang hoàn thành khôI phục kinh thế, bước vào thời kì kế hoạch 5năm lần thứ nhât. Những nơI xa xôI của tổ quốc đang gcần có sức người sức của để xây dựng lại và củng cố quốc phòng. Đáp lại những lời kêu gọi của núi sông, một lần nữa người ngừơi lớp lớp lại khăn gói nườm nượp lên đường, những ánh mắt lưu luyến của người tiễn đưa và khí thế tự nguyện của người ra đI đã làm rung động tâm hồn người cầm bút. Trong khoảng thời gian ày nhà văn Nguuyễn Huy Tưởng có cuốn tiểu thuyết Bốn năm sau, Huy Cận có hai bài Cô gái Hưng Yêu đi mở mang Tây Bắc. Còn Chế Lan Viên có bài Tiếng hát con tàu. Như vậy bài thơ Tiếng hát con tàu là tiếng vẫy gọi và khát vọng ra đi xây dựng những miền quê xa xôi của tổ quốc.
Những xét về phương diện sáng tác nghệ thuật và ngừoi nghệ sĩ thì Tiếng hát con tàu còn là tiếng gọi của hồn thơ và khát vọng đựơc thực hiện một cuộc sống tươi mới trong thơ ca của mình.
Chính vì thế mà Chế Lan Viên đã viết:
Đất nước mênh mông đời anh nhỏ hẹp
Tàu gọi anh đi sao chửa ra đi
Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng khép
Tâm hồn anh chờ gặp anh trên kia.
Câu thơ chứa đựng bao ý tình ,đặt con người là hữu hạn bên cạnh đất nước là vô hạn. Chế Lan Viên đã tự đặt ra nhiệm vụ cho mình và cho bạn bè. Những câu thơ gợi ta nhớ đến Đôi mắt của Nam Cao. Trong truyện ngắn đó Nam Cao đã giúp ngừơi đọc thấy được nguyên nhân cáI nhìn sai lầm của một số văn nghệ sĩ không thấy được bản chất của thời đại anh hùng do họ đã đứng ngoài lề của cuộc kháng chiến. Chế Lan Viên đã ý thức được điều này nên nhà thơ đã tình nguyện làm người mở đường đi lên tìm chất nghĩa tình trong công cuộc xây dựng quê hương. Chính nơi ấy đã tiếp thêm sức lực và nguồn cảm hứng cho thơ ca “Tây Bắc ơi ngươi là mẹ của hồn thơ”
Lời đề từ đã có khả năng khái quát được tất cả những điều mà nhà thơ muốn nói
Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc
Khi lòng ta đã hoá những con tàu
Khi tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc chứ còn đâu
Bằng cách dùng câu hỏi Chế Lan Viên đã xoáy sâu vào lòng người đọc những suy nghĩ:
Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc
Thế có nghĩa là Tây Bắc vừa là hình ảnh cụ thể vừa là hình ảnh biểu tượng cho những chân trời xa xôi vẫy gọi. Bất cứ nơi nào lên tiếng thì lòng ta sẽ hoá những con tàu để đi đến nơi đo “Khi lòng ta đã hoá những con tàu”.
Dù ngoài kia không có tàu đi, dù muôn vời cách trở nhưng hề chi? Ta đi bằng sức mạnh từ trái tim mình. Đây là những con tàu của tình cảm ,con tàu chở nặng chất đầy những toa thương toa nhớ.
Nhớ bản sương giăng nhớ đèo mây phủ
Con nhớ anh con người anh du kích
Con nhớ em con thằng anh liên lạc
Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét
Con tàu của tình cảm nhớ thương này sẽ trở thành sức mạnh lấp kín những khoảng trời xa cách giúp ta vượt qua núi cao rừng rậm, vượt qua những thác ghềnh cuộn xoáy để đến với những chân trời xa xôi đang vẫy gọi. Hoá ra con tàu ở đây chỉ là hình thức so sánh nhằm diễn tả cụ thể sức mạnh của tâm hồn.
Không riêng gì Tây Bắc mà con tàu cuộc đời ta sẽ đến trăm nơI khi “Tổ quốc bốn bề lên tiếgn hát”. Đây là tiếgn hát chuyển điệu của một chặng đường mới, một chặng đường xây dựng những miền xa xôi hẻo lánh của đất nước trở nên giàu mạnh. Đây cũng là tiếng hát của những con ngừơi năm xưa đã từng vượt thác băng rừng vào chiến dịch ,nay trửo về dựng xây Tây Bắc . “Tiếng hát con tàu” này mang trong nó một sự thôi thúc, một tiếng gọi tha thiết.
Qua lời đề từ Chế Lan Viên đã khẳng định “Tâm hồn ta là Tây Bắc chứ còn đâu” – nơi có những con người gắn bó thân thiết không thể nào quên được. Những người “anh “ giàu tình yêu đời, những người “mế” hết lòng vì bộ đội. Nhưng Chế Lan Viên không dừng lại ở đó ý thơ đấy mà gửi vào đấy ý nghĩa sâu xa hơn nhiều. Tây Bắc là tâm hồn ta, vậy có ai từ chối tiếng gọi của tâm hồn mình. Nếu không thì xin đừng từ chối tiếng gọi của Tây Bắc.
Về với Tây Bắc là về với hồn mình, nỗi mong chờ của Tây Bắc chính là nỗi mong chờ của hồn mình và mẹ yêu thương mà nhà thơ khát khoa được gặp lại cũng là là “Tây Bắc ơi người là mẹ của hồn thơ”. Vì vậy mà hai sự đồng nhất nói trên đã trở thành một sự thống nhất cho hồn thơ Chế Lan Viên. Và lời đề từ là khổ kết tinh là cái chìa khoá để đi vào thế giới hình tượng đa màu sắc của bài thơ Tiếng hát con tàu.
Về Đầu Trang Go down
https://xamlap.forumvi.com
spring_flavor
Admin
Admin
spring_flavor


Nữ
Tổng số bài gửi : 367
Age : 33
Registration date : 04/01/2009

Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitimeSat Jan 10, 2009 3:27 pm

Phân tích đoạn thơ sau trong bài thơ Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên:

Trên Tây Bắc! Ôi mười năm Tây Bắc
Xứ thiêng liêng, rừng núi đã anh hùng
Nơi máu đỏ tâm hồn ta thấm đất
Nay dạt dào đã chín trái đầu xuân.
Ơi kháng chiến! Mười năm qua như ngọn lửa
Nghìn năm sau, còn đủ sức soi đuờng
Con đã đi nhưng con cần vượt nữa
Cho con về gặp lại Mẹ yêu thương.
Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ
Cỏ đón giêng hai, chim én gặp mùa
Như đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữa
Chiếc nôi ngừng bỗng gặp cánh tay đưa.
Con nhớ anh con, người anh du kích
Chiếc áo nâu anh mặc đêm công đồn
Chiếc áo nâu suốt một đời vá rách
Đêm cuối cùng cho anh cởi lại cho con.
Con nhớ em con, thằng em liên lạc
Rừng thưa em băng, rừng rậm em chờ
Sáng bản Na, chiều em qua bản Bắc
Mười năm tròn! Chưa mất một phong thư.
Con nhớ quê mế! Lửa hồng soi tóc bạc
Năm con đau, mế thức một mùa dài
Con với mế không phải hòn máu cắt
Nhưng trọn đời con nhớ mãi ơn nuôi.
Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ
Nơi nao qua, lòng lại chẳng yêu thương?
Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn!
Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét
Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng
Như xuân đến chim rừng lông trổ biếc
Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương.
Anh nắm tay em cuối mùa chiến dịch
Vắt xôi nuôi quân em giấu giữa rừng
Đất Tây Bắc tháng ngày không có lịch
Bữa xôi đầu còn toả mùi hương.


Gợi ý làm bài:

Đoạn thơ gồm 9 khổ, năm ở phần hai của bài thơ. Các khổ thơ này thể hiện khát vọng về với Tây Bắc, nới có cuộc kháng chiến anh hùng, về với nhân dân đậm đà tình nghĩa. Có thể phân tích hai khổ đầu (cảm xúc cung của nhà htơ khi nghĩ về Tây Bắc) và bảy khổ còn lại (cảm xúc, suy nghĩ của tác giả khi nhớ đến những kỷ niệm cụ thể về Tây Bắc).

I.Hai khổ thơ đầu:

Trên Tây Bắc! Ôi mười năm Tây Bắc
………………………………………..
Cho con về gặp lại Mẹ yêu thương.

- Nhớ về Tây Bắc, nhắc đến Tây Bắc, cảm xúc đầu tiên của Chế Lan Viên là nghĩ đến một vùng đất thiêng liêng của Tổ quốc, nơi có biết bao kỳ tích anh hùng. Đây cũng là suy nghĩ của nhiều nhà thơ đương thời, đặc biệt là Tố Hữu trong bài thoư Việt Bắc ra đời ngay sau khi cuộc kháng chiến chông Pháp vừa kết thúc. Song, với Chế Lan Viên, khi đã có một khoảng lùi nhất định về thời gian (6 năm), nhà thơ nhấn mạnh đến sự hy sinh to lớn của nhân dân ở Tây Bắc:

Nơi máu rỏ tâm hồn ta thấm đất

Thông thường, người ta hay viết “máu đào thấm đất”. Chế Lan Viên, một nhà thơ suy tưởng, viết giàu tính biểu trưng hơn: máu rỏ tâm hồn ta thấm đất. Câu thơ trở thành một lời nhắc nhở đến sự hy sinh to lớn ấy, máu thấm đất, nhưng máu cũng đã thấm cả hồn người, nhất là với những ai đang mang bao ân tình sâu nặng với Tây Bắc.

- Vì Tây Bắc là xứ thiêng liêng, núi rùng anh hùng, là nơi máu đỏ tâm hồn ta thấm đất, nên Tây Bắc còn là nơi bắt đầu, thắp sáng ngọn lửa, nơi soi đường cho con người. Tây Bắc không chỉ là quá khứ. Tây Bắc còn là nơi để con người soi mình và đi tới. Do đó, lên Tây Bắc là về với cuội nguồn, về với dân tộc và nhân dân.

II.Các khổ thơ tiếp:

- Sau những suy ngẫm chung, khái quát về Tây Bắc, nhà thơ trở về với vùng đất xưa, dù có thể chỉ là trong tâm tưởng:

Con gặp lại nhân dân như nai về xuối cũ
Cỏ đón giêng hai, chim én gặp mùa
Như đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữa
Chiếc nôi ngừng bỗn gặp cánh tay đưa.

Đây là cuộc trở về của tình cảm, trỏ về với trái tim được nhà htơ diễn tả bằng một loạt các hình ảnh cụ thân thương: nai về suối cũ, cỏ đón giêng hai, chim én gặp mùa, trẻ thơ đói lòng gặp sữa. Những hình ảnh cụ thể ấy nhằm diễn tả một suy tưởng lớn: trở về với nhân dân là trở về với cuội nguồn, trở về để có được niềm vui, hạnh phúc.

- 6 khổ liên tiếp được Chế Lan Viên dùng để hồi tưởng về những con người, cảnh vật Tây Bắc. Các hình ảnh rất cụ thể: người anh du kích, em bé liên lạc, người mẹ (mế), người em… Ở mỗi con người, khi nhớ đến, nhà htơ luôn gắn với những kỷ niệm của riêng mình. Kỷ niệm nào cũng thiết tha, sâu nặng tình nghĩa: người anh du kích trước khi hy sinh đã cởi áo lại cho con; thằng em Rừng thưa em băng, rừng rậm em chờ, người mẹ Năm con đau mế thức một mùa dài. Nghĩa tình ấy mỗi khi nhắc nhớ lòng ai không khỏi trào dâng bao cảm xúc, làm sao có thể quên được. Mà không phải chỉ có kỷ niệm với ba con người cụ thể ấy. Từng tấc đất, từng cánh rừng Tây Bắc, nơi đâu không là đất thơ? Nhà thơ nâng lên thành một hình tượng biểu trưng hơn:

Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ
Nơi nao qua, lòng lại chẳng yêu thương?
Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn!

Khở thơ, đặc biệt là hai câu cuối từ lâu đã thành một câu châm ngôn, một triết lý mới. Đất là đất, những đất cũng là tâm hồn khi nơi đó mãi là cõi nhớ, là ngọn nguồn của tình yêu, sự sống của con người!

- Hai khổ thơ còn lại tuy tiếp tục mạch hồi tưởng và suy tư về Tây Bắc, với những con người cụ thể nhưng giọng thơ chợt như chùng xuống. Cũng nhớ về một con người, nhưng nhà thơ dành đến 8 câu thơ:

Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét
Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng
Như xuân đến chim rừng lông trở biếc
Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương.
Anh nắm tay em cuối mùa chiến dịch
Vắt xuôi nuôi quân em giấu giữa rừng
Đất Tây Bắc tháng ngày không có lịch
Bữa xôi đầu còn toả nhớ mùi hương.

Phải chăng vì đây là nỗi nhớ của tình yêu? Hình ảnh, màu sắc cũng trở nên lung linh, mới lạ hơn. Khổ thơ trên là những hình ảnh cụ thể nhưng lại giấu tính tượng trưng: cánh kiến hoa vàng, chim rừng lông trở biếc… Các hình ảnh ấy lại dẫn đến một khái quát mới:

Tình yêu làm đất lạ hoá quê hương.

Quê hương là nơi schôn rau cắt rún. Nhưng quê hương cũng là nơi con người thực sự tìm thấy tình yêu, nguồn hạnh phúc!

Khổ thơ cuối lại trở về với những hình ảnh dung dị, cụ thể theo đúng nghĩa của nó: một kỷ niệm ở cuối mùa chiến dịch. Song cách tạo tứ thơ lại ngược lại với khổ thơ trên. Nếu ở khổ thơ trên, từ những hình ảnh giàu tính tượng trưng, nhà thơ đưa đến một khái quát mới, thì ở khổ thơ này lại từ những hình ảnh cụ thể, có thật đưa đến một “nhẫn xét”:

Bữa xôi đầu còn toả nhớ mùi hương.

Song thực ra đây là một cách khái quát mới: kỷ niệm đẹp còn sống mãi trong lòng người cho đến bây giờ.

- Phải thấy rằng Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên là bài thơ mang đậm chất “thời sự” mà đoạn thơ trên thể hiện khá rõ. Tuy nhiên, chất “thời sự” lại không làm cho bài thơ trở nên khô khan, nặng nề thuyết giáo. Trái lại, chuyện “thời sự” khiến người ta xúc động và những triết lý của nhà thơ lại giàu thuyết phục, Dĩ nhiên, thành công đó có phần do bài thơ là sáng tác của một cây bút già giặn, tài năng, nhưng trước hết và lớn cả là do tâm hồn, tình cảm rất chân thành và sâu nặng của chính nhà thơ đối với Tây Bắc, đối với nhân dân và đất nước.
Về Đầu Trang Go down
https://xamlap.forumvi.com
spring_flavor
Admin
Admin
spring_flavor


Nữ
Tổng số bài gửi : 367
Age : 33
Registration date : 04/01/2009

Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitimeSat Jan 10, 2009 3:28 pm

Hãy dựa vào nội dung bài thơ Tiếng hát con tàu để giải thích ý nghĩa nhan đề của bài thơ. Bình giảng khổ thơ được lấy làm đề từ:

Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc
Khi lòng ta đã hoá những con tàu,
Khi Tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu.


Gợi ý làm bài

I.Giới thiệu đề:

II.Giải thích sơ lược nội dung và giải thích nhan đề bài thơ:

1.Tiếng hát con tàu được Chế Lan Viên viết năm 1960, trong tâp Ánh sáng và phù sa, nhân sự kiện Đnảg và chính phủ phát động đi xây dựng kinh tế ở niền núi Tây Bắc. Thực ra, sự kiện kinh tế - xã hội chỉ là cái cớ để nhà thơ bày tỏ niềm khát vọng trở về với cuộc sống rộng lớn của nhân dân, ngọn nguồn của mọi sáng tạo nghệ thuật. Hiểu điều này giúp ta hiểu được ý nghĩa nhan đề Tiếng hát con tàu và khổ thơ đề từ của tác phẩm.

2.Giải thích ý nghĩa nhan đề:

Thực ra, những năm 60 chưa có đường tàu nào, con tàu nào đi lên Tây Bắc. Hình ảnh con tàu được nói đến trong nhan đề và ở trong một số khổ htơ là con tàu trong tâm tưởng mang tính chất biểu tượng, lại đi lặp lại trong nhiều câu thơ, khổ thơ trở thành hình tượng nghệ thuật của tác phẩm:

- Con tàu này lên Tây Bắc anh đi chăng?
- Ngoài cửa ô? Tàu đói những vầng trăng…
- Tàu hãy vỗ giùm ta đôi cánh vội
Mắt ta thèm mái ngói đỏ trăm ga
- Lấy cả những cơn mơ! Ai bảo con tàu không mộng tuởng?

Đối với nhiều người thời kỳ ấy, hình ảnh con tàu nói lên khát vọng ra đi đến với nhân dân, với những miền xa xôi để xây dựng đất nước. Đối với người nghệ sĩ, con tàu là biểu tượng cho khát vọng vượt ra khỏi cái tôi nhỏ bé, quẩn quanh để đến với nhân dân và cuộc sống mới, tìm đến nguồn cảm hứng sáng tạo nghệ thuật.

Như vậy Tiếng hát con tàu là hình ảnh nhân hoá biểu tượng cho khát vọng lên đường say mê náo nức. Dùng từ tiếng hát nhà thơ đã diễn tả được niềm vui, niềm hạnh phúc của tâm hồn.

III.Bình giảng khổ thơ đề từ:

Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc
Khi lòng ta đã hoá những con tàu,
Khi Tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu.

- Nếu con tàu là biểu tượng cho khát vọng ra đi, thì Tây Bắc ngoài nghĩa là một địa danh cụ thể còn là biểu tượng cho những miền xa xôi của Tổ quốc, nơi có cuộc sống gian lao mà nặng nghĩa nặng tình của nhân dân, nơi có cuộc sống gian lao mà nặng nghĩa nặng tình của nhân dân, nơi đã khắc ghi những kỷ niệm không quên của đời người trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp vừa qua, cũng là nơi đang vẫy gọi mọi người chung sức xây dựng cuộc sống mới.

Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc

- Với người nghệ sĩ nói chung, nhà thơ Chế Lan Viên nói riêng, Tây Bắc chính là tâm hồn, là cuộc sống khi người nghệ sĩ biết mở rộng lòng mình với cuộc sống rộng lớn. Nói cách khác, qua khổ thơ đề từ và cả bài thơ, Chế Lan Viên muốn khẳng định vai trò của cuộc sống với sáng tạo nghệ thuật. Ý tưởng này được tác giả nhắc lại nhiều lần trong bài thơ.

- Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng khép
Tâm hồn anh chờ gặp anh trên kia.
- Tây Bắc ơi, người là mẹ của hồn thơ

- Nếu bài thơ là tiếng hát lên đường thì khổ thơ đề từ là khúc dạo đầu mang tính khái quát tạo âm điệu chung cho cả bài thơ. Đó là người nghệ sĩ phải dấn thân vào cuộc đời rộng lớn mới mong tạo được sức sống cho ngòi bút.

- Từ ý nghĩa nhan đề và khổ thơ đề từ ta hiểu được những hình ảnh biểu tượng cho cuộc sống trong bài thơ.

- Sự độc đáo của khổ thơ đề từ chính là ở chỗ đã khái quát tư tưởng, cảm xúc của nhà thơ trong bài Tiếng hát con tàu. Trong bài thơ, có nhiều hình tượng mang tính tượng trưng. Các hình tượng ấy hoặc sẽ được mở rộng, phát triển, hoặc sẽ làm phong phú thêm cho các hình tượng ở khổ thơ này: con tàu, tiếng hát, Tây Bắc.
Về Đầu Trang Go down
https://xamlap.forumvi.com
VănThiênTường
Pro
Pro
VănThiênTường


Nam
Tổng số bài gửi : 156
Age : 33
Registration date : 09/01/2009

Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitimeSat Jan 10, 2009 7:41 pm

ủa ... toàn là Hk I ko à Tiếng Hát Con Tàu 360490 N cho xin mấy pài Hk II đê Vợ Nhặt nì ... Vợ chồng A fủ nì ... để mai mốt có dịp xài Tiếng Hát Con Tàu 210467
Về Đầu Trang Go down
https://xamlap.forumvi.com/
spring_flavor
Admin
Admin
spring_flavor


Nữ
Tổng số bài gửi : 367
Age : 33
Registration date : 04/01/2009

Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitimeSat Jan 10, 2009 9:26 pm

Tiếng Hát Con Tàu 863739 à ưhm sẽ có mà tại vì hôm nay bận đi học nên chưa kịp post đó thôi.
Đi đốt pháo thôi Tết đến roài Tiếng Hát Con Tàu 33843
Về Đầu Trang Go down
https://xamlap.forumvi.com
Sponsored content





Tiếng Hát Con Tàu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tiếng Hát Con Tàu   Tiếng Hát Con Tàu I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Tiếng Hát Con Tàu
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Springflavor.9forum.biz :: Thư viện kiến thức :: Văn :: Văn mẫu-
Chuyển đến